Thongtinbinhduong.com Chồng mang nhiều tiền cho gái quá, nên chị xót rủ bạn đi đánh ghen. Lão đã không xấu hổ về còn đánh, chửi chị “làm vợ mà ngu, không biết giữ thể diện mặt mũi cho chồng.”. Hôm đấy trong túi xách của chị có cái kéo thủ sẵn, thế là chị rút ra luôn…
Nghe nói tối qua lão chồng cái Thoa cầm nguyên cả cái bàn là nóng ném thẳng vào vợ, may nó tránh kịp trốn vào phòng. Nên hôm nay nhóm tôi họp hội chị em vừa gặp nhau động viên, vừa là bày kế cho nó.
Ở trong nhóm tôi có chị Oanh là ghê gớm nhất. Nghe nói ngày xưa Lão chồng chị Oanh cũng trăng hoa, coi vợ chẳng ra gì. Chị Oanh kể: “Tao đã khuyên nhủ lão nhiều lần, ngọt nhạt, nặng nhẹ có tất. Nhưng lão nghe xong như nước đổ đầu vịt. Sau lão mang nhiều tiền đi cho gái quá, tao mới xót rủ cả bạn đi đánh ghen. Lão đã không xấu hổ về còn đánh mình. Bảo mình làm vợ mà ngu, không biết giữ thể diện mặt mũi cho chồng gì cả.”.
Ở trong nhóm tôi có chị Oanh là ghê gớm nhất. Nghe nói ngày xưa Lão chồng chị Oanh cũng trăng hoa, coi vợ chẳng ra gì. Chị Oanh kể: “Tao đã khuyên nhủ lão nhiều lần, ngọt nhạt, nặng nhẹ có tất. Nhưng lão nghe xong như nước đổ đầu vịt. Sau lão mang nhiều tiền đi cho gái quá, tao mới xót rủ cả bạn đi đánh ghen. Lão đã không xấu hổ về còn đánh mình. Bảo mình làm vợ mà ngu, không biết giữ thể diện mặt mũi cho chồng gì cả.”.
Hôm đấy trong túi xách của chị Oanh có cái kéo thủ sẵn định dùng cắt tóc tình địch. Thế là chị rút ra luôn đâm thẳng vào đùi lão chồng. Xong chị bình tĩnh rút ra đâm luôn một nhát xuống đùi chị. Đâm nhẹ nhẹ mà máu chảy như sông. Chị Oanh vẫn cố bình tĩnh bảo: “Anh muốn ép thì em với anh cùng chết!”.
Từ sau vụ ấy chồng chị Oanh ngoan ngoãn hẳn, tiệt không dám gái gú, thách thức chị Oanh. Cả hội nghe xong toát mồ hôi. Chị vạch vết sẹo đã mờ mờ trên đùi thủng thẳng “Tao cũng sợ lắm. Có điên đâu! Nếu không bị dồn ép vào đường cùng thì ai tự đi đâm vào đùi mình cho máu nó chảy.”
Từ sau vụ ấy chồng chị Oanh ngoan ngoãn hẳn, tiệt không dám gái gú, thách thức chị Oanh. Cả hội nghe xong toát mồ hôi. Chị vạch vết sẹo đã mờ mờ trên đùi thủng thẳng “Tao cũng sợ lắm. Có điên đâu! Nếu không bị dồn ép vào đường cùng thì ai tự đi đâm vào đùi mình cho máu nó chảy.”
(ảnh minh họa)
Cái Thoa ngồi há mồm nghe, giờ tự nhiên khóc òa: “Nhưng em không làm được như chị. Từ bé, nhà thịt con gà em còn không dám xem cắt tiết làm sao mà dám đâm vào đùi chồng?”. Nhìn mặt nó vừa tội vừa thương. Chị Oanh gắt “vớ vẩn. Ai xúi mày làm thế? Hồi đấy là chị còn trẻ. Chứ bây giờ nếu chồng tao phản bội, đánh đập thì tao chọn cách giải thoát. Mình phải bảo vệ bản thân, con cái trước ngu gì.”.
Nhìn thế thôi chứ cuộc sống gia đình trong đấy có nhiều vấn đề. Giống như chồng chị Oanh trở nên ngoan ngoãn cũng không hẳn đã vì vụ dằn mặt của chị. Đấy chẳng qua là sự việc khiến anh ta bị lay tỉnh. Còn lại đằng sau là bao nhiêu cố gắng vất vả của chị Oanh. Từ một người phụ nữ chuyên nội trợ, lo việc gia đình chị phải bươn ra ngoài xã hội buôn bán. Chị phải kiếm tiền tự chủ cuộc sống, kinh tế. Phải liên tục học thêm văn bằng hai, ngoại ngữ… So với ngày trước đừng nói là chồng chị, chính chị cũng phải kính trọng mình.
Trong nhóm cái Thoa vốn là đứa thông minh. Nó bị đánh không phải vì chưa đủ tốt hay kém cỏi. Chẳng qua tính nó nhu nhược, lúc mới về chồng nó đánh nó được nên quen tay. Nó bị bạt tai nhiều như ăn cơm nhưng xong thì chồng nó lại ngọt nhạt. Nó bảo “bình thường chồng nó vẫn tốt. Với lại bỏ nhau con cái ai lo…”.
Chị em chúng tôi hỏi nó “Thế nếu mày bị ném bàn là vào đầu, bị chấn thương sọ não, ngớ ngẩn hoặc chết ra đấy thì có người lo cho con mày không?”. Cái Thoa lại khóc hu hu. Những lời phân tích nói nhiều đã thành quen nhưng chị em vẫn phải nhắc. Biết đâu một ngày cái Thoa nó lại “tỉnh”.
Theo Phununews